(Alotintuc.com) – Mở đầu tập 7 lần này là không khí khá vui nhộn khi Thần Chết tập sự (Tuấn Trần) nhận được quần áo từ người nhà đốt xuống cho mình vào lễ cúng 49 ngày. Niềm tin “trần sao âm vậy” được thể hiện rõ nét qua loạt trang phục vừa có những item thời thượng, nhưng cũng có các bộ cánh… khá xa mốt khiến Thần Chết cũng phải “dở khóc dở cười”, kèm theo đó là câu chuyện đáng suy ngẫm của những phán quan và Diêm Vương – những người bị lãng quên khi đã mất hàng chục, thậm chí hàng ngàn năm.
Thế nhưng, mạch phim liền đó lại tiếp tục đưa khán giả đến cảm xúc ngậm ngùi khi câu chuyện lần này là về một cậu bé 10 tuổi bị ung thư, em không muốn uống li trà sữa lãng quên – để được an tâm đầu thai vì sợ rằng không còn nhớ được cha của mình. Liên tiếp những phân cảnh như người cha hát cho con, ru con ngủ… đã lấy đi không ít nước mắt từ khán giả.
Dù ai cũng nói, bệnh của đứa bé không thể chữa khỏi, nhưng người ba ấy vẫn chưa bao giờ từ bỏ hi vọng, anh gom góp từng chút tiền lương với công việc phụ hồ của mình, chỉ để mong con được chữa bệnh, được khỏe mạnh hơn… Anh chưa từng có được một đôi giày lành lặn, bởi lẽ mọi điều đều chỉ dành cho con trai của mình.
Câu chuyện đưa đến cao trào khi cậu bé chia sẻ tâm tư canh cánh, điều khiến cậu còn lưu luyến dương gian với Thần Chết: “Em muốn mua tặng ba một đôi giày, em có bấy nhiêu tiền này, anh mua giúp em với, nếu không đủ, em sẽ ở lại đây làm cho anh để bù lại…” – vài câu nói thôi mà chứa đựng rõ tâm tư, tình cảm , sự hiếu thảo của người con với ba mình, khiến khán giả xúc động nghẹn ngào.
Cùng với đó, món quà cuối cùng mà cậu bé gửi lại là một con hạc giấy nhỏ xíu, chứa đựng ước mong người ba hãy vững tin, sống mạnh mẽ dù không còn con bên cạnh. Cuối tập 7, Tuấn Trần đưa ra một thông điệp khiến nhiều người suy ngẫm: “Chúng ta thường chê bai những món đồ mà ba, mẹ mình mua cho, rằng nó già quá, cỗ lỗ sĩ quá… nhưng sẽ đến một ngày, đó là những gì mà ta trân quý nhất!”.
Sang đến tập 8 “Thần chết tập sự”, Tuấn Trần lại gặp phải “ca khó” do Diêm Vương chỉ định khi người lần này chính là một vị… Phán quan, thế nhưng, điều thôi thúc khiến anh muốn đi đầu thai lại bởi vì ước nguyện được …trả thù, bằng cách từ chối chén trà quên lãng, giữ mãi sự căm hận đến kiếp sau…
Đứng trước tình huống khó khăn, Tuấn Trần đã thật sự khôn khéo khi đánh vào sự chính trực, cái tốt trong vị Phán quan này. Anh đưa ra một tình huống khiến nhiều người suy nghĩ: “Cầm cây bút, gạch tên kẻ thù của anh đi, anh là quan nên anh có quyền, kiếp sau làm người bình thường rồi, không còn cơ hội này nữa đâu…”
Dù có căm hận đến mấy, nhưng sau tất cả, trái tim lương thiện, sự công minh của con người vẫn chiến thắng, sau khi được nhìn và nghe những suy nghĩ mà hai người em ruột nói về mình – sự tự hào về một người anh liêm chính, cuối cùng, vị Phán quan cũng chấp nhận buông bỏ quá khứ, an tâm uống chén trà đi đầu thai. Hình ảnh cuối phim với góc hình về kẻ đã từng hại Phán quan đến chết, giờ nằm một mình, lạnh lẽo co ro không nhà cửa cũng đã nói lên cái kết cuối cùng trong cuộc sống: “Ác giả ác báo, chẳng cần đeo bám sân si, trời cao tự khắc an bài”.
Sau nhiều tập phim tuy ngắn nhưng chứa đựng các thông điệp tình cảm trong cuộc sống, ‘Thần chết tập sự” đang được rất nhiều bạn trẻ yêu thích. Dẫu rằng, đây không phải là đề tài được ưa chuộng trong thị trường web drama tại Việt Nam, nhưng với sự nghiêm túc, làm mọi thứ chỉn chu, bài bản cùng tinh thần sẵn sàng chấp nhận rủi ro, cho đến nay, có thể nhận định rằng, những sản phẩm của Tuấn Trần liên tiếp ghi được dấu ấn trong lòng khán giả.
Kevin